Ê mà các ông ạ . dm nay tôi say quá . Nhưng mà kể cho nghe nhá . Số tớ thế đéo nào toàn yêu phải bọn con gái nhà giàu .
Dm cũng không hẳn là yêu đâu ( năm 2012 ) lang thang ngoài Phú Quốc xong ngày xưa cứ quét zalo í . Quen nhau kiểu đi ăn chè vậy thôi, thân thiết phết . Dkm mãi về sau mới biết nhà ẻm chủ tiệm sơn ghe tàu to nhất nhì An Thới
Sau hồi ấy va luôn phải cô em Rạch Giá . Vcl chém gió 4 tháng ẻm khai ra – Nhà em có xưởng nhôm bên singapore
– Nhưng mà dmm chung quy đi lại là kiểu mình tính thẳng tính ấy . Xong đéo thích dựa dẫm anh em hiểu không .
Éo vào . Kiểu như cấp xe , vợ bán shop quần áo, chồng phụ vợ . Oài ! năm 2013 có shop oai vcl .
Mà chệu .
Tới giờ cũng chả yêu ai . Nhưng mà vay Tiền của ẻm mà ra làm ăn thì chắc cũng không .
Ẹc . Éo sao nhỉ . Cho anh một chút đàn ông đi chớ
Về sau tôi cũng có yêu một vài bà nữa . Nhưng mà lại kiểu khác .
Dạng như : Anh à ! …. nói chung bàn chuyện tương lai rất nhiều nhưng thuộc dạng mập mờ ý .
Kiểu như trong suy nghĩ của cô ấy : Anh à ! anh tặng quà cho em nhưng anh đéo là cc gì của em cả . Anh chỉ là biện pháp thay thế thôi
Anh nghĩ là anh yêu em á ? .
Anh yêu em mà anh chưa hề tỏ tình với em ?
Anh yêu em mà anh chưa hề quan tâm tới cảm xúc của em ?
Anh yêu em mà trong khi có cả chục thằng mập mờ ngày đéo nào cũng phang trà sữa, cốc tai cho em . Anh thì chả được cái đéo nào ?
Còn anh thì sao Hả Quang ????
Anh chỉ có Tiền tặng em Nước Hoa Hàng Hiệu mua vài củ
Anh chỉ có Tiền tặng em Thỏi Son Vài Củ thôi
Thôi thôi ! Dm mệt vô cùng luôn . Yêu đương đau hết bà nó đầu .
Nhà thì nhiều việc, chó nó chưa lo việc cho được nên từ lâu rồi cũng chả dám yêu đâu . Sợ vcl