Lý Do Gì Tôi Bỏ Nghề Bán Quần Áo Vỉa Hè

Mình đăng ảnh bán quần áo nhiều anh em hỏi sao mình lại rẽ lối qua mmo .

Tại Sao Tôi Lại Bỏ Nghề Bán Quần Áo Vỉa Hè .

Chào anh em, chúng ta đã biết nhau khá nhiều qua các câu chuyện tôi tâm sự . 

Nhiều người nghĩ tôi sướng, haha . Hết sức vớ vẩn luôn . Bạn hỡi : Để có lượng kiến thức chia sẻ cho các bạn trên blog mfg .homes, để update mỗi ngày thì bạn có bao giờ bạn nghĩ cường độ làm việc của tôi và nhiều anh em khác không dưới 10 tiếng / ngày không ạ .

Đời này dễ hốc như thế, set camp xong vác d**i đi chơi là có tiền . Ô ! Tiên cảnh vl 😆

Hơn ai hết, chính tôi là thằng sml và chịu thiệt nhiều nhất ở cái Binh Chủng MFG này .

Bạn đã sẵn sàng ròy thì ngồi xuống đây nghe tôi kể . Một câu chuyện không thể thật hơn, vì tôi không bán khoá học nên không phải bốc phét hoa mỹ như mấy thằng thầy .

Vào tầm khoảng 2014 – 2015 sau khi lang thang mấy năm trời ở miền đất hứa Phú Quốc . Hứa thật nhiều mà tiền éo có .

Hồi ấy xây cái khách sạn 4 sao ở số 18 thị trấn Dương Đông – Phú Quốc . À tôi vụt nghề Sơn PU hồi ấy nhé ( Sơn Đồ Gỗ) .

Làm mấy năm chả có nghìn đéo nào do tiêu hết, với lại bị thằng chủ nó lừa .

2014 dạt về Bình Phước chỗ ngã 3 Cây Chanh, làm sơn PU cho nhà bác Tráng . Được vài tháng tôi bị bố xuống bắt tại trận ở xưởng lúc tôi đang phun sơn luôn .

Sở dĩ là tôi bỏ nhà ra đi, chứ có xin bố mẹ đi đâu bao giờ đâu . Bố mẹ thì quản con, lo lắng cho con . Tôi thì thích bay nhảy, hứng là đi, chỉ cần đủ tiền xe cũng đi luôn ấy . Trong đầu còn chưa nghĩ tới chuyện chỗ mình đi nó là chỗ nào .

Bố tôi áp tải về nhà xong gọi điện cho ông cậu, lúc ấy cậu đã có kinh nghiệm buôn quần áo 10 năm rồi .

Cậu hỏi tôi : có đi buôn không con .

Trong lòng đầy sự quyết tâm, quá chán cảnh làm thuê .
Hừng hực tôi nói : Con quyết vụ này .

Cậu lúc ấy đã có xe ô tô 1 tấn rưỡi, tôi đi theo học nghề cho biết cách bán, biết lấy hàng như nào .

Lúc ấy mới biết : quần áo bộ đội lao động đánh theo số, quần áo trẻ em theo ri .

Với bản tính nhanh nhẹn của mềnh, chỉ khoảng 1 tuần là tôi cắp đít đi lấy hàng về làm riêng .

Khởi nghiệp buôn bán với con xe lôi 4tr và 12 triệu tiền hàng .

Chỉ bán quần áo lao động loại 25 nghìn, quần áo bộ đội, bộ dàn J , quần áo trẻ em . Có mấy loại vậy thôi .

Trời nắng thì không sao, trời mưa thì chạy mưa khổ như chó, xu nhanh không có mưa .

Cuộc sống ngày ấy : Sáng 4 giờ dậy lôi quả xe với 4 bao quần áo to vật vã đến các chợ . Có chỗ chợ đông quá thì chỉ bày ra được 1 bao .

Cái áo lao động 25 nghìn, lấy ở Tân Bình có 12 nghìn thôi .

Các bố cứ tưởng tượng khi 1 nhà thờ đi lễ về, tôi đứng giữa ngã 4 giơ 2 cái áo hò reo : Áo lao động 25 nghìn – giá rẻ như bèo mà giàu nghèo cũng mua được .

Họ ồ đến mua, đầu tiên khi mua ít thì tôi đứng tư vấn . Đến lúc lao vào như bầy ong chọn, tôi không tư vấn nữa mà chỉ đứng ở vòng ngoài thu tiền . Phải thật để ý không có mấy thằng nó chôm mất .

Đó là kỹ năng bán hàng vỉa hè đoá . Buổi sáng hôm đó lãi 1 củ 2

Đi nhiều cũng quen nhiều . Ngày ấy quen ông bạn bán dao . Có hôm 4 giờ sáng 2 anh em chạy đi 30 km bán hàng , anh bán dao phát cho tôi 1 con dao dài dắt vào xe .

Anh nói giọng cực gắt : mày cầm lấy, hôm nay mày với tao đi qua đường rừng . Chỗ ấy có mấy đoạn dốc . Nó hay trấn tiền ở đấy .
Nay đi thằng nào nhảy ra mày với tao chiến luôn .

Tôi giọng khá bình thản vì va chạm đã quá quen : Ối, em vướng gì đâu anh . Thích thì nhích con mẹ nó luôn .

Rồi chúng tôi vượt rừng sương gió hơn 30km tới điểm bán .

Êm đềm nhẹ trôi với nghề bán quần áo 6 tháng .

Tới tháng thứ 7 thì trời mưa trời gió, tôi chả sợ đâu . Mà nhiều người bán quá, ai ai cũng có cái xe máy xong chạy đi bán . Hàng hoá bán chả được bao nhiêu, đôi khi còn lỗ tiền ăn uống đi đường .

khoảng 10 ngày tôi đi đóng hàng ở Tân Bình 1 lần là 15 triệu . Về bán lỗ lãi tính ra éo ăn thua lắm . Lãi sau 6 tháng có vài triệu thui, vì số tiền lãi còn lại là số hàng tồn đó anh em ạ .

Quần áo mà . 

Không ăn thua lắm . Vất vả chả nói cơ mà đó không phải nghề của tương lai .

Tôi quyết định nghỉ, sang lại hàng hết cho cậu . Cậu tôi thì có ô tô, ông ấy chở mấy chục dù quần áo trưng bày vẫn còn trống ý chứ .

Chở hết, bán cả rổ rá, chén dĩa các thứ . Cứ có lãi là bem.

Có mấy bài học rút ra được sau khi trải qua thời gian đệ tử bán quần áo của cậu .

  • Không chỉ có chợ mới bán, bán chỗ nào có đông người phụ nữ qua lại là được .
  • Làm ăn luôn luôn tính % ra lãi bao nhiêu .
    Ví dụ : Nhập cái thùng bia 200k, bán
    220k . Lãi 10%
    Nhập chai nước trà xanh 7k bán 10k . Lãi 30% .

Cái gì vốn ít mà lãi nhiều thì bem thằng đó nên .

Khi Nghỉ là tôi cũng tính cả rồi : Nếu mua 1 cái ô tô tải khoảng 150 triệu + 300 triệu tiền hàng thì 2 năm éo thể cuốn lại vốn . Nên thôi nghỉ .

  • Khi thị trường quá nhiều người tham gia thì suy xét . Nên theo đuổi cái khác phù hợp với xã hội .

Cái quần áo vỉa hè không lỗi thời . Do hoạt động người dùng thay đổi từ offline qua mua online . Bố mẹ chửi bạn trẻ mua online, cơ mà có ngăn được không ạ .

Đéo đúng không .

Sự thay đổi vận hành của thị trường . Bạn không thể nào chống lại dòng chảy đó đâu . Bạn chỉ có thể thích nghi .

Khi grap mới ra, xe ôm truyền thống đánh xe ôm công nghệ bởi cướp việc của họ .

Có sức đánh được mãi không bạn ơi .

Ngay những bài đầu tiên ở nhóm này tớ đã nói là : thất bại đời tôi kể 3 tháng không hết . Đây cũng như hạt cát trong bãi cát thất bại thôi .

Đời trai sương gió
Sợ đéo gì sóng gió gian nan .

Công nghệ định hình tương lai . Anh em cứ quẩy đi khi cuộc đời còn cho phép nhé 🥴