CHÊNH VÊNH TUỔI 30 ….

Khuất sâu trong tâm khảm của mình, tôi vô cùng uất hận cho số phận nghiệt ngã của mình.

Cảm thấy như mình là 1 kẻ vô dụng . Đã ăn tốn cơm gạo của bố mẹ gần 30 mùa khoai lang mà khoai của tôi thì vẫn chưa bao giờ dùng tới .

Bố mẹ tôi vẫn đặt cho tôi biệt hiệu ” Chủ Tịch Hội Dương Vật Cảnh” mà đúng nó làm cảnh thật các bợn ạ .

Giữa muôn vàn bạn bè vẫy vùng với đủ các món hàu tươi, nụ cười dọc, bóc tách sầu riêng . Thì tôi lại cực kỳ ngây thơ như 1 tờ giấy trắng .

Đi nhậu bạn bè ngồi bàn nhau về các thế võ như : Ếch vồ hoa mướp, ba ba nằm ngửa, vác cày qua núi, bà già giã gạo, chó ngồi đài sen . Thì tôi, một chàng trai khôi ngô nho nhã, khuôn mặt toát nên vẻ thanh tú vẫn ngày đêm phơi chày chờ ngày giã gạo .

Tủi nhục khôn cùng . Haizzzz . Mỗi lần ngồi hồi tưởng lại những ký ức đi nhậu cùng đám bạn, thế rồi những giọt nước mắt mặn chát đớn đau lại tuôn trào trong tâm can tôi .

Thực sự là Chênh Vênh Tuổi 30😢