Hỏi: Dạ hi a, em làm nhà nước tuy không bị tinh giản nhưng về dài hạn thì chắc chắn cũng đến lượt em. Em muốn chủ động rút sớm nhưng giờ ra khởi nghiệp, em có nhiều lo lắng lắm. Xin anh cho em một tia sáng, em cảm ơn.
Đáp: Buông! Muốn khởi nghiệp đầu tiên em phải thấu hiểu được chữ buông. Buông đi mọi dính mắc và bám chấp vào quá khứ, hiện tại và cả tương lai. Lúc này giữa em và mục tiêu không còn rào cản nữa mà nó trở thành con đường thông suốt. Chứ còn khởi nghiệp mà nghĩ về quá khứ thì em sẽ mang nặng lòng tiếc nuối khi lúc nào cũng nghĩ giá như đừng khởi nghiệp hãy như ngày xưa, đến tháng lương là nhận tiền, cuối năm thì có thưởng. Cuộc sống thoải mái ung dung. Cứ nghĩ về hào quang quá khứ thì chắc chắn sớm thanh lý dự án khởi nghiệp thôi. Còn em chấp hiện tại thì em sẽ so sánh mình với người khác, tự nghĩ sao mình bây giờ lại phải khổ thế này, rồi vợ con sẽ ra sao khi thất bại, còn chấp vào tương lai thì em sẽ nghĩ đến bao giờ mới chạm vào mục tiêu những lo lắng bất định sẽ đè nặng lên em…mọi bám chấp như vậy nó sẽ phá hủy tất cả ý chí khởi nghiệp của em.
Trách nhiệm tài chính với gia đình là cái bám chấp khó dứt nhất để khởi nghiệp, mọi lo lắng của khởi nghiệp đều xuất phát từ đây, cho nên để buông được cái này không phải tự nhiên mà buông được đâu, nó cần một sự chuẩn bị và dứt khoát. Tốt nhất là em hãy tích lũy tài chính một khoản ít nhất là đủ trang trải cho gia đình em 2 năm trở lên đừng bao giờ bám chấp vào khoản này, xem như nó đã mất, nó không tồn tại. Lúc này em mới thật sự là chú chim bay vút lên khỏi cái lồng chật hẹp.
Buông ở đây không có nghĩa là từ bỏ, mà là giải phóng tâm trí khỏi những áp lực tự tạo. Khi em buông được, em sẽ bước tự tin, mạnh mẽ và quyết đoán, sáng suốt hơn. Và lúc đó, em sẽ hiểu rằng khởi nghiệp không phải là chuyện một bước đến thành công, mà là hành trình tìm lại chính mình, khám phá năng lực thật sự và cống hiến giá trị cho cuộc đời. Nhìn vào chính mình để hiểu mình có gì trong tay: kỹ năng, tài chính, mối quan hệ, hay bất kỳ tài nguyên nào em có thể tận dụng. Nhìn vào thị trường để hiểu người ta đang cần gì, thiếu gì. Đừng lao vào những thứ hào nhoáng, hình mẫu to tát, mục tiêu cao siêu gì cả, hãy chọn một ngách nhỏ mà em có thể làm tốt hơn ai hết. Đôi khi không phải cứ làm cái to lớn mới là khởi nghiệp thành công, mà chính những điều nhỏ bé, thiết thực nhất lại mang lại giá trị lâu dài. Vì ở hoàn cảnh của em mọi mục tiêu quá lớn sẽ không khác câu chuyện bắt em bé lên 3 giải toán Đại Học. Người ta có thể khởi nghiệp bằng việc xây nhà máy trăm tỉ, mình không so sánh với họ được, năng lực đến đâu khởi nghiệp đến đó. Họ khởi nghiệp bằng việc xây chuỗi khách sạn ngàn tỉ, mình khởi nghiệp bằng dịch vụ chuyên giặt rèm cho khách sạn cũng rất đáng quý và đầy tiềm năng, làm dịch vụ giặt rèm đủ lâu nó sẽ nảy nở cho em nhiều cơ hội khác thậm chí là xây dựng nhà máy sản xuất rèm. Phải biết buông đi cái tôi so sánh, còn so sánh là còn đứng núi này trông núi nọ, còn so sánh là còn hoài nghi. Mọi kết quả to lớn đều bắt nguồn từ những việc làm nhỏ bé. Elon Musk trước khi có mấy trăm tỉ đô thì ông ấy khởi nghiệp bằng viết game bán được vài trăm đô.
Sau buông và nhìn thì đến làm. Làm từng bước nhỏ, đều đặn, nhưng đầy quyết tâm và kiên trì. Em không cần phải vội vàng chứng tỏ điều gì với ai cả. Hãy lấy từng kết quả nhỏ làm động lực để bước tiếp. Và nhớ rằng, khởi nghiệp không cô đơn, hãy tìm một người đồng hành có thể là một người bạn, một người thầy, hoặc một cộng đồng cùng chí hướng. Mọi người sẽ giúp em đứng dậy khi vấp ngã và giữ lửa khi em mệt mỏi.
Cuối cùng, là tin. Tin vào con đường em chọn, tin vào khả năng của mình, và quan trọng nhất là tin rằng dù kết quả có ra sao, đó vẫn là hành trình đáng giá nhất mà em từng đi qua. Khi đã đủ buông, nhìn, làm, tin. Anh chắc chắn rằng ánh sáng em tìm kiếm không nằm ở cuối con đường, mà chính là những bước chân em đang đi. Cố lên em nhé!
