BƯỚC CHÂN THẦN TỐC


Nhân vòng thử thách nước rút, cùng ôn chuyện về vua Quang Trung để học tinh thần tốc chiến tốc thắng của ông. Đây là tư duy để “bách chiến bách thắng” trong kinh tế

Bước chân Tây Sơn thần tốc

Cuối năm 1788, hay tin Tôn Sĩ Nghị, tổng đốc Lưỡng Quảng đưa 29 vạn, tức 290.000 quân sang chiếm đóng thành Thăng Long, Bắc Bình Vương Nguyễn Huệ bèn lên ngôi hoàng đế để có thể có chính danh, lấy tên là Quang Trung, đích thân dẫn quân ra Bắc. Đi từ Phú Xuân (Huế) ra, cứ 2 người khiêng 1 người để người đó ngủ, chân bọc rơm bọc cỏ, tiến cả ngày cả đêm không ngơi nghỉ, sau này gọi là “bước chân Tây Sơn thần tốc”.

Dừng chân tại Nghệ An, Quang Trung hẹn La Sơn Phu Tử tới nói chuyện. Nói thêm về La Sơn Phu Tử, đây là người học rộng hiểu sâu, tài trí ngàn năm có một. Cũng như những tài năng khác của phương Đông, ông chọn ẩn dật ở núi La Sơn, từ chối gặp tất cả mọi người vì biết người muốn gặp bao giờ cũng có 2 lý do, một là muốn được học hỏi (có lợi riêng), hai là tò mò.

Hai lần trước ra Bắc, Quang Trung vừa mời vừa ép thì mới mới gặp ông, nhưng ông đều từ chối cho lời khuyên. Lần này, ông chủ động đến bày kế “người phương Bắc không quen khí hậu nguồn nước xứ cận nhiệt, hoàng đế đánh gấp trong vòng 10 ngày thì họ sẽ trở tay không kịp, chắc chắn thắng”. Quang Trung mừng rỡ nói “thật đúng với ý ta”.

Quang Trung cho tuyển thêm binh, quân số đạt được 10 vạn (nhỏ 3 lần so với quân Thanh), chia ra các đội nhóm, quản lý theo một logic rất thông minh và chặt chẽ.
Các đội nhóm tập luyện hăng say mỗi ngày các thế võ Tây Sơn, đặc biệt là Yến Phi Quyền (thân nhẹ bay lượn như chim én, hoá giải được mọi thế của phái Thiếu Lâm hay Võ Đang Nga Mi nếu đánh giáp lá cà).
Các bà các chị từ Bình Định đi theo nghĩa quân hướng dẫn “hội phụ nữ” (các địa phương mà nghĩa quân đi qua) cách làm bánh tráng và thịt thưng mặn (2 món có thể vận chuyển đi xa cả năm, bánh tráng chỉ cần nhúng nước là có thể ăn no ngay lập tức).
Khi nghĩa quân đi qua, người dân đều đem dâng bánh tráng, bánh chưng, bánh mứt vì đây là thời điểm cuối tháng chạp, mọi người đang chuẩn bị Tết.
Quang Trung cho hẹn quân tại Tam Điệp (Ninh Bình), làm lễ tế đất trời, hẹn mọi người mồng 7 tháng giêng, vào Thăng Long sẽ ăn Tết 1 lần nữa.
Sau đó nghĩa quân tiến ra Bắc, cả ngày mồng 3 và 4, chỉ phô trương thanh thế la hét trước đồn Ngọc Hồi, cửa ngõ kinh thành Thăng Long. Đồn Ngọc Hồi có 3 vạn quân đang trấn giữ. Đêm mồng 4 chuẩn bị sang rạng sáng mồng 5, Quang Trung cho làm lễ xuất quân.
Lễ đơn giản, sau khi ăn no, ông cho đập nát toàn bộ chén bát nồi niêu xoong chảo, toàn bộ bánh tráng và thịt thưng và lương thực thực phẩm dồn lại 1 đống và đổ dầu đốt sạch. Ông nói, một là thắng vào thành ăn Tết, hai là chết, chết thì không đói nữa, chúng ta không có đường lui.
Ông lấy 1 cái khăn màu vàng, thắt sẵn đeo trên cổ, tuyên bố nếu không thắng thì ta sẽ chết chung với mọi người. Nghĩa quân thấy thế thì hừng hực khí thế, cả 10 vạn đều nằm chặt tay, nhìn nhau với ánh mắt quyết tử.
Quang Trung, ở vai trò đánh trận, với thành tích bất bại, với ông, “trận nào cũng là trận cuối cùng”, “chủ soái phải ăn cùng mâm, ngủ cùng giường” với tướng tá thân cận, ra trận thực chiến với mọi binh sĩ chứ không có ngồi trong nhà chỉ đạo từ xa.

Lễ xong, Quang Trung cưỡi voi đốc binh tấn công đồn Ngọc Hồi, chẳng mấy chốc đã hạ xong. Tiến tới đồn Khương Thượng, nơi có vị tướng tài Sầm Nghi Đống của nhà Thanh đang trấn giữ, thế thắng như chẻ tre.
Sầm Nghi Đống chống không lại, phải ra gò Đống Đa thắt cổ. Tôn Sĩ Nghị nghe tin thì lập tức vứt bỏ ấn tín, mặc áo dân thường, nhắm thẳng hướng ải Nam Quan mà chạy, Lê Chiêu Thống chạy theo sau với đám tàn quân.
Trước La Sơn Phu Tử có nói, nếu Tôn Sĩ Nghị có bỏ chạy thì chúng ta không nên truy cùng diệt tận, vì họ là nước lớn gấp 10 lần, chừa 1 đường sống để sau này còn nhờ ông ta trong công văn giấy tờ bang giao 2 nước, thế ngoại giao sẽ dễ dàng hơn.
Chỉ trong 1 buổi sáng, Quang Trung đã đánh bại 29 vạn quân Thanh. Ngọn kỳ đài trước cổng kinh thành Thăng Long đã thay bằng cờ Tây Sơn, một lá cờ màu đỏ mặt trời vàng phấp phới.
Chiều mồng 5, từ cửa Bắc, Quang Trung cưỡi voi vào thành Thăng Long, chiến bào màu đỏ trên người ông đã nhuộm đen vì thuốc súng, trên cổ ông vẫn còn đeo chiếc khăn vàng đã quấn sẵn….

TonyX

P/s:

* Để đẩy tinh thần chiến đấu binh sĩ lên ngút trời, vua Quang Trung bồi bài Hịch xuất quân:
“Ðánh cho để dài tóc
Ðánh cho để đen răng
Ðánh cho nó chích luân bất phản
Ðánh cho nó phiến giáp bất hoàn
Ðánh cho sử tri Nam quốc anh hùng chi hữu chủ”.
Sau khi làm lễ, trước ba quân đội ngũ chỉnh tề, gươm giáo sáng lòa, vua Quang Trung nói rằng nếu điềm trời cho đại binh thắng giặc thì 200 đồng tiền sẽ sấp cả, sau đó ông sai người khiêng đến một hương án khói hương nghi ngút và một mâm tiền đồng.
Khấn vái xong, Vua bưng mâm tiền dâng cao quá đầu rồi hất tung lên. Quân sĩ chăm chú nhìn tiền rơi tung toé trên bãi cỏ xanh vô cùng kinh ngạc reo lên: SẤP CẢ RẦU TRỪ QUƠI…!!! Chúng ta sẽ đại thắng.
Vua Quang Trung cười lớn nói rằng: tất cả đồng tiền đều là sấp, thế là ông trời đã phù hộ báo điềm thắng trận”. Ông động viên quân lính nức lòng đánh giặc, quân sĩ reo hò vang trời rồi rùng rùng tiến binh, ai cũng vững 1 niềm tin chiến thắng.
Nhưng đâu ai biết rằng, Nhà Cái đời đầu chính là Vua Quang Trung, bởi ổng đã bí mật cho đúc 200 đồng tiền đều có mặt sấp để khi xin âm dương trong buổi lễ nhằm cổ vũ tinh thần ba quân. Viết khúc này mà tui khóc .

** Các bé thích nhất chi tiết nào trong bài thì còm. Hoặc có ước mơ gì sau khi đọc bài viết trên.
Bé nào cá tính độc đéo hơn thì đến thẳng Quy Nhơn, ghé bảo tàng Quang Trung, sau ghé xưởng bánh tráng bánh hỏi của bạn Vũ bạn Vương gần đó. Xem bạn Vũ Vidata

Thử thách bán hàng đầu tiên cũng là các loại bánh gạo của vùng Tây Sơn, chắc các bé cũng biết lý do héng.
Xem: Tập kinh doanh cùng Dượng Tony

Nếu bạn lãnh đạo 1 DN hay đang quản lý 1 team nhóm, bạn rút ra bài học gì từ câu chuyện của hoàng đế Quang Trung?

Bước chân Tây Sơn thần tốc
Bước chân Tây Sơn thần tốc

Bạn đọc comment:

Huỳnh Hạnh Chăm Tony viết bài lịch sử sinh động hay quá, tối nào con trai mình cũng thích nghe mình đọc

Tan Tran Lịch sử Dượng Tony kể cuốn quá nhỉ!

Vũ Huy Chia sẻ chuyện riêng của mình 2017 đi làm bank gặp môi trường toxic quá, sếp bắt ký hso tào lao, ko ký cho nghỉ (mình ko ký) sau lại bắt mình ký lại hết các hso ko đạt khác, ko thì ko ký cho nghỉ (ko có qdinh nghỉ thì ko qua đc bank khác), mình nghỉ luôn về mở tiệm tự làm (xác định rõ là ko thể vô bank đc nữa, hết đường thoái), vậy nên mình làm mạnh luôn, vốn liếng tung ra hết, làm hết sức, tự ship luôn. May sao tạm gọi “ổn”. Nếu hồi đó ko qtam “đốt” đường vô bank, cứ xin hết cty này đến bank khác thì nay chắc cũng thế.. vậy nên nhắn các bạn là cứ thử 1 lần đặt mình vô vị trí không thể lui xem sao, sẽ có những điều vô cùng thú vị, nhiều bài học mà ko ai có thể dạy hay hơn chính hoàn cảnh đó

Dương Vương
Thưa Dượng, con là người Bình Định, khởi nghiệp từ món bánh hỏi, bánh canh làm từ rau củ của bà con Tây Sơn hào kiệt. Xưởng sản xuất cũng đặt ở mảnh đất Tây Sơn oai hùng. Được D viết bài về Anh em Tam Kiệt, Hoàng Đế Quang Trung đại phá quân Thanh mà tự hào.
Hoàng Đế Quang Trung là người nổi tiếng lịch sử với các trận đánh khô máo, all-in. Đánh với tinh thần không quay đầu, lên đảo đốt thuyền. Một là thắng, 2 là chớt chứ không đường lui. Sẵn sàng tử trận mỗi khi ra chiến trường, với tinh thần này nên cả tướng và quân sĩ đều hừng hực khí thế đánh đâu thắng đấy. Nên các trận đều thắng hoặc hoà.
Trong DN, có nhiều team nhóm hoạt động bán hàng, người trưởng nhóm và nhân sự mình cũng mang tinh thần đánh trận của Vua Quang Trung là all-in, là đốt thuyền mà bán hàng, làm việc với khí thế phải thắng và đồng lòng đánh thì việc gia tăng doanh sô, chốt deal sẽ tăng rất nhiều. Còn làm việc với tinh thần, tâm thế mệt mỏi, không cống hiến hết mình, tìm đường lui thì việc bại trận sẽ xảy ra ở một thời điểm nào đó.
Đây là quan điểm của con khi đọc bài Dượng viết ạ. Dượng chỉ dạy con.

Huyền Út
Con thưa Dượng, từ câu chuyện của hoàng đế Quang Trung con nhận thấy, tinh thần của 1 lãnh đạo, 1 quản lý rất quan trọng, nó sẽ tạo ra 1 phản ứng dây chuyện cho cả 1 đội nhóm, 1 tập thể.
Người đứng đầu phải có lửa, phải có 1 tinh thần chiến đấu trận này là trận cuối cùng, nếu không thắng trận này thì sẽ không còn cơ hội nào khác thì mới có thể huy động được nội lực trong mỗi con người của anh em để chiến đấu.
Chiến đấu với tinh thần all-in, chiến đấu với tinh thần 1 mất – 1còn.

Sy Tan Nguyen Rất xúc động. Hào khí ngất trời. Hoàng đế Quang Trung !

Lê Việt Định Hậu thế đọc đến đoạn p/s thì cười tóe khói ;))

, , ,



Source link

Contact Me on Zalo