Kinh doanh – Nên bán cho ai?


Kinh doanh hay ủng hộ?!

Mua hàng của người quen, nhận được tin nhắn “Cám ơn anh đã ủng hộ, thanks for your support”. Từ ủng hộ là một từ KHÔNG ĐƯỢC PHÉP DÙNG trong kinh doanh. Người ta chỉ nên “Cám ơn đã mua hàng, thanks for your order”.

Mình khởi nghiệp SX KD một cái gì đó, có nên chỉ tập trung kêu gọi bạn bè, gia đình, người quen ủng hộ mình hem?

Câu trả lời là hem. Chớ có dại dột. Nhiều bạn ngạc nhiên, nhưng đó là sự thật.

Tư duy của tiểu thương xưa nay nên khi mình mở ra làm ăn, khách hàng mình nghĩ đầu tiên là người quen. Ví dụ nói với bạn bè, “tao mới mở quán bún bò, mày ghé ủng hộ nha”. Rồi nó ghé ăn, dẫn đến rất nhiều lúng túng. Nó ăn xong, mình không giảm giá cũng kỳ, mình lấy tiền cũng kỳ, mà không lấy tiền thì cũng kỳ nốt. Cảm giác nợ 1 món nợ tình cảm nó đè nặng trên người.

Dưới góc độ người ủng hộ, họ sẽ suy nghĩ khác. Nếu mình lấy tiền, nó sẽ nói “trời ơi nó là bạn thân, tao vô ăn mà nó cũng lấy tiền”. Còn nếu không lấy tiền, nó nói “trời ơi sao không lấy, ngại quá bữa sau tao không dám qua nữa”. Đứa não phức tạp hơn nó còn nghĩ “nó ỷ nó làm chủ rồi, khinh không lấy tiền tao”.

KHÔNG TẬP TRUNG KÊU GỌI NGƯỜI THÂN ỦNG HỘ MUA HÀNG là nguyên tắc cơ bản trong kinh doanh. Những bạn làm sale, mới vô thấy bán khí thế, nhưng toàn cho người quen người nhà…thì đứa đó KHÔNG CÓ TÀI NĂNG KINH DOANH. Vì người thân của nó mua xong thì hết mối. Một số bạn tuyển nhân viên kinh doanh, thấy nó có quan hệ gia tộc nhiều, mừng quá mời vào, tuy nhiên nó bán xong cho ông chú bên Việt Teo, ông cậu bên Việt Tóp…thì hết biết bán cho ai, bèn nghỉ việc.

CŨNG ĐỪNG BAO GIỜ TẬP TRUNG THỜI GIAN BÁN CHO ĐỐI TƯỢNG ỦNG HỘ.

Ủng hộ thì không lâu dài. Thấy chồng mình làm hiệu trưởng nên mình mở căng tin bán cho học trò, giáo viên để họ ủng hộ. Họ ăn vì sợ chồng mình chứ có phải vì thật lòng muốn ăn đâu? Xưa thời bao cấp khó khăn, có nhiều thầy cô giáo vừa đi dạy vừa bán cà rem. Có lần học trò nó làm sai, cô giáo cho nó 1 điểm, nó khóc nó nói, sao em mua hàng ủng hộ cà rem của cô mà cô cho em có 1 điểm? Em mua hàng của cô thì cô phải “lại quả” cho em bằng điểm số chớ? Đấy, nó khổ thế thấy, nó là học trò, tự dưng biến thành khách hàng, mua vì tình cảm hay cả nể sẽ không lâu dài.

Người xưa khuyên dạy, nếu chồng có chức có quyền, vợ con chỉ nên ở nhà tỉa hoa tỉa củ, đừng có tham lam mà kinh doanh trên quan hệ của chồng của cha. Sẽ nguy hại khôn lường về sau.

Làm kinh doanh, cách xây dựng khách hàng đúng là phải tìm khách có nhu cầu. Việc mua hàng phải xuất phát từ NHU CẦU. Người ta không có nhu cầu thì tạo cho người ta nhu cầu. Bạn có thể còm cái bạn đang bán và ai là người có nhu cầu thử tui xem. Nếu bạn hiểu được nguyên tắc cơ bản này, thì bạn sẽ bán hàng được. Còn kêu gọi ủng hộ thì người ta chỉ có thể ủng hộ 1-2 lần, bạn chắc chắn sẽ dẹp business đó.

Mấy lời nhắn nhủ cho các bạn mới khởi nghiệp. Tự xây dựng hệ thống khách mới toanh, rồi biến họ thành khách ruột, khách quen, bạn hàng. Tạo ra nhu cầu, biến không thành có thì mới gọi là người có tài trong kinh doanh.

TonyX
(Bài này tui viết vào năm 2015)

Xem thêm :

Lời khuyên của Jack Ma

Tư duy xưa nay, khi làm ăn, khách hàng mình nghĩ đầu tiên là người quen, vì đó là tất cả những gì thuộc về quan hệ mà mình có. Ví dụ nói với mấy đứa bạn học “tao mới mở quán bún bò, mày ghé ủng hộ nha”. Vì kêu gọi “ủng hộ” nên nó ghé. Nó ăn xong, mình lấy tiền cũng kỳ, mà không lấy tiền thì cũng kỳ nốt, tâm lý tình cảm người phương Đông mà, đụng tới tiền là nghĩ khác ngay.

Người ăn xong không đưa tiền cũng ngại, sẽ tìm cách dúi, ép chủ quán nhận, nhưng khi chủ lấy thì nó lại không vui, ra dắt xe đi về, tăm vẫn ngậm trên miệng và nói “mẹ cái thằng, bạn bè thân vậy, kêu tới ủng hộ mà cũng lấy tiền”.

Nếu chủ quán không lấy tiền, nó nói “trời ơi ngại quá, bữa sau tao không dám qua nữa”. Đứa não phức tạp hơn nó còn nghĩ “nó làm chủ rồi, khinh không lấy tiền tao”, “ghét cái thái độ”.

Đi đám cưới, nhận được thiệp là nhiều người xem như nợ phải trả, đi đám ăn mặc đẹp vậy thôi chứ lòng không vui vì bị mất tiền. Tiền với nhiều người, rất quý, rất xem trọng. Mình còn trẻ, bạn bè cũng còn trẻ, toàn tư duy trẻ con, mệt lắm.

Xem bài: 2 ĐÁM CƯỚI CON THẦY

2. TỐT NHẤT là KHÔNG KỂ, KHÔNG TÂM SỰ chuyện kinh doanh của mình cho người thân, kể cả cha mẹ vợ chồng con cái. Đó không phải là cái để tâm sự chia sẻ, đặc biệt với người thân chưa làm ăn lớn bao giờ. Họ sợ mất tiền, sẽ khuyên tào lao. Họ quan tâm thì cám ơn, nói có gì kể sau, làm ra tiền tặng biếu cho họ là được. Việc làm ăn như việc quân, làm tướng mà kể với vợ thì lộ hết bí mật quân cơ. Vợ con cho làm ngành nghề khác, tốt nhất không làm chung, biz này tèo thì có biz khác của vợ con đỡ. Làm là làm với các cổ đông bên ngoài, những người có máu làm ăn giống mình.

Còn làng giếng háng xòm thì tuyệt đối không tiết lộ. Họ tò mò hỏi người này người kia thì mình kêu họ qua, nói ngồi xuống, giờ muốn biết thông tin gì, mình cung cấp văn bản có đóng dấu đỏ cho chính xác. Họ nhiều chuyện là do thiếu việc làm, không bận rộn, nhàn cư vi bất thiện. Mình tuyển họ vô làm công nhân cho mình đi, giao việc từ sáng tới khuya là hết thời gian.

Một bạn ở Bắc Ninh từng khóc vì khởi nghiệp mà bị hàng xóm hỏi quá hỏi, gần đây nói “hết bị hỏi rồi, Samsung qua mở nhà máy, nhận mấy người trong xóm vô làm, tăng ca này nọ tối mịt mới về, mệt lăn ra ngủ, không có thời gian nhiều chuyện nữa”.
Một số bạn tuyển nhân viên kinh doanh, thấy có quan hệ gia tộc nhiều, mừng quá mời vào, tuy nhiên nó bán xong cho ông chú bên Việt Teo, ông cậu bên Việt Tóp…thì hết mối, bèn nghỉ việc.

3. Nhớ thời bao cấp, nhiều cô giáo vừa đi dạy vừa bán cà rem. Học trò làm toán sai, cô cho 1 điểm, nó khóc, sao em mua cà rem của cô mà cô cho em có 1 điểm? Bữa sau em sẽ mua cà rem của bà Tư ngoài cổng trường cho cô biết mặt, I will let you know my face. Đấy, nó khổ thế thấy, nó là học trò, tự dưng biến thành khách hàng. Việc mua vì tình cảm hay cả nể sẽ không lâu dài, chưa kể là quan hệ công việc (dạy-học) sẽ không tốt do có business cà rem xen vào. Căn tin hay do vợ ông hiệu trưởng thầu, người ta tới ăn uống vì sợ ông hiệu trưởng, ổng rớt chức thì họ cũng không ghé ăn nữa. Quán nhậu của vợ chủ tịch xã chỉ mở cửa khi ông nhà còn đương chức, chứ ổng nghỉ hưu thì bà vợ chỉ ngồi đập ruồi cho qua ngày, không ai đến nhậu nữa đâu. Người xưa khuyên dạy, nếu chồng có chức có quyền, vợ con chỉ nên ở nhà tỉa hoa tỉa củ, đừng có tham lam mà kinh doanh trên quan hệ của chồng của cha. Trước mắt thì thuận lợi đó, nhưng ẩn chứa sự nguy hại khôn lường về sau.

Người ta không có nhu cầu thì TẠO NHU CẦU CHO NGƯỜI TA, biến họ thành khách ruột, mua vì NHU CẦU chứ không vì QUAN HỆ, GIÚP ĐỠ, ỦNG HỘ. Đã chọn làm kinh tế, thì phải có năng lực tạo nhu cầu cho người khác, không cạnh tranh ai hết, tự tạo khách mới của mình. Mình làm là làm cho thị trường 100 triệu dân VN và 8 tỷ dân thế giới.

Ý Jack Ma là, chớ có trông chờ hay lợi dụng quan hệ khi làm ăn. Kiếm tiền, chủ yếu phải là người ngoài xã hội. Tiền của họ đầy đó, nghĩ cách mà lấy, họ thuận lòng vui vẻ đưa tiền cho mình để lấy lại 1 hàng hoá dịch vụ gì đó từ mình, thì mới được.

2014
TnBS

ban hang vs ung ho

, , , ,



Source link

Contact Me on Zalo