Ngày năm mới ôn chuyện đêm năm cũ
Mình đi nhà hàng, vào nhớ hỏi hôm nay bên mình bán dạng “à la cạc” hay “búp phê” nha. Hình thức “à la cạc” (a-la-carte) tức gọi theo món trên menu, có người bưng ra cho mình tận bàn, ăn xong nhớ tip. Và thứ 2 là búp phê (buffet), ăn tự do những thứ họ bày lên quầy, tự xếp hàng lấy vào dĩa của mình, tự tìm chỗ ngồi ăn, tip cũng được, không cũng được. Bên Mỹ gọi là “all-you-can-eat restaurant”, còn bên Trung Quốc gọi là “tự trợ căng tin, 自助餐厅”.
Các bé đã lưu loát 2 sinh ngữ này rồi thì đi khắp thế gian, mặt mũi tự tin ngay. Còn không thì dù nhiều tiền cỡ nào mặt cũng không có tự tin được, hoặc chỉ làm ra vẻ ta đây tinh tướng thế thôi, chứ trong lòng bất an vì không biết giao tiếp thế nào để ra món mình cần, hoặc lại hỏi xong phải nhìn theo đứa phiên dịch, ánh mắt khép nép ngay vì bị phụ thuộc. Tui từ nhỏ ép mình PHẢI khổ luyện ngoại ngữ dù không có khiếu cũng chẳng đam mê gì, chỉ là phải sắm công cụ này để tự tin, tự chủ và tự do). Tương tự làm kiếm tiền cũng thế, chẳng đam mê nhưng phải làm để tự tin, tự chủ và tự do.
Hơn 10 năm trước, đêm 31/12/2014, tui đi ăn tiệc buffet lễ count-down (đếm ngược) với người thâ1n. Buffet bữa đó có hải sản và có gói free-flow (dòng chảy tự do), tức mình sẽ tự do thưởng thức các loại rượu bia của nhà hàng. Đang ăn thì tui thấy con bé phục vụ bàn bên cạnh vừa lau bàn vừa quẹt nước mắt miết. Mấy người thân nói nhỏ với tui là nãy ở bàn bên cạnh, có ba anh trung niên, đang ăn 1 người đi vệ sinh, 2 người kia ra ngoài nghe điện thoại rồi đi trốn đi rồi, không có trả tiền, chắc con bé nhân viên này sẽ đền vì nó giám sát và phục vụ cái bàn đó (buffet thì phục vụ có nhiệm vụ là rót nước, rót rượu bia và dọn dẹp những dĩa khách đã ăn xong). Giá vé bữa đó 1 người là 1 triệu, thường nếu đền thì nhân viên sẽ chịu 50%, tui xưa có đi làm phục vụ nên biết quy tắc này. Sắp tới giờ giao thừa, tui kêu thanh toán và rời đi, vẫy con bé đó tới, nhét tay bé 1 triệu rưỡi, nói chú tip cho con, chúc con năm mới luôn vui vẻ nha.
Cũng lâu sau tui mới tới ăn lại vào buổi trưa, mà cả nhà hàng biết mặt biết tên tui. Tụi nó kêu, để tụi con mang ra cho, chú không cần đi lấy.
Rồi đứa này nói với nhau, chú này mỗi lần tới là chỉ ăn đúng 2 con hàu, 2 miếng cá hồi nhỏ, lát bánh mì đen và phô mai, ăn rau, cà chua, ô liu và nấm, không có ăn thịt nha, với ổng thường uống 2 ly vang Sauvignon Blanc (đọc là “sô-vi nhoong b-lăng”). Và cứ thế tụi nó canh me tui ăn vừa hết thì bưng món mới ra. Tới bây giờ vẫn có đứa nhớ mặt tui luôn.
——————————————
Nay đầu năm mới 2025, các bé trên X nhớ giao lưu nhau thật nhiều. Cứ bài ai hiện lên X của mình thì đều thả tim, còm chúc này nọ. Cứ nói nhiều những lời hay ho, thơm tho thì mình cũng sẽ được như thế. Nói 100 lần thì với 100 ng thì nó sẽ vận vào người mình y chang cái mình nói.
* Chúc các bé năm 2025 có 3 chữ tự. Tự tin, tự chủ và tự do. Còn thế nào để có thì các bé tự nghĩ và hành động đi nha.
TonyX
https://x.com/Tony_Buoi_Sang/status/1874284842449531060
Rảnh xem ôn lại bài cũ, lấy động lực cho năm mới nhé:
Bạn đọc comment:
Macay Nguyen Ảnh ông dượng đây ạ? Nhìn uy tín quá Dượng ạ
duongTony ảnh Ai, tui ẩn danh, ai có duyên mới gặp mới biết mặt thật của tui
Ms Tiet @MsTiet93
Con cũng từng làm nhân viên phục vụ nhà hàng tại sân golf. Đó là khoảng thời gian còn học được rất nhiều thứ, nhất là khả năng quan sát và nhận diện khách, con nhớ tất cả tên khách, sở thích thói quen của khách quen nên dù phục vụ alacarte, tiệc, phòng vip con đều được khách tip. Có những khách họ gọi riêng ra để cho, họ nói con phục vụ nhiệt tình nên thương. Dù sau này con có chuyển sang CV tốt hơn nhưng con vẫn rất chân quý thời gian đó.
Nguyễn Quí Dạ con cảm ơn bài học của Dượng.Con Chúc Dượng năm mới mạnh khỏe, hạnh phúc
