Hồi ấy tôi còn nhớ mang máng là vào năm 2011 . Một thằng oắt con học còn 10 ngày nữa là hết lớp 9 nhưng bỏ đi rong rêu . Tới giờ phút này tôi cũng đéo hiểu tại sao hồi đó tôi làm vậy .
Đúng là tuổi trẻ mới lớn, cái tôi trong suy nghĩ của nó chưa nhận thức được cuộc đời .
Thằng bé ấy chưa biết bao nhiêu cơm, áo, gạo tiền bố mẹ nuôi nó, mà nó lại lêu bêu bỏ học như vậy . Âu cũng là định mệnh .
Tôi nghỉ học và đi theo một ông anh gần nhà vào rừng phát rẫy, nhà tôi ở đăk nông mà các bạn .
Sau khi đi rừng khoảng 10 ngày thì lúc ấy về nhà . Đi thi lại cho lấy được cái bằng cấp 2 cho xoá nạn mù chữ .
Vào một buổi chiều tà nắng nhẹ . Mấy thằng ranh con đang nghịch dưới bụi sậy và bàn chuyện làm ăn ( cũng người lớn như ai kakakaka ) .
Tôi với thằng bạn còn tính buôn thú rừng, dạng rắn rết, kỳ đà các thứ từ Nam về Bắc . Nhưng sau đó lại méo có vốn nên dẹp, phần nữa là vì người quen của nó mới lĩnh án bóc 7 quyển tội buôn bán động vật hoang dã . haizz.
Mấy ngày sau trong buổi lốc rượu 2 thằng ngồi với nhau . Bạn tôi tên D, có bảo nó sắp đi Sài Gòn làm quán . Lúc ấy trong đầu tôi đã hừng hực khí thế là tính đi cùng rồi .
Ngày hôm sau tôi suy nghĩ và quyết định nên hỏi D : Hỏi chỗ làm ấy còn cần người không, tao đi cùng với .
Thế là D đồng ý, và hỏi chỗ kia . Thực sự thằng bạn D nó cũng không biết là nó làm ở đâu, làm cho ai, chỉ biết là người quen . Nói chung chúng tôi đi mà không biết mình làm cái gì, và cũng không hiểu mình làm cho ai .
Vào buổi tối mấy ngày hôm sau, trong túi tôi còn mấy trăm nghìn, tôi và D xin đi . Tôi thực chất là : bỏ nhà ra đi, không có điện thoại điên thiếc gì cả , không có chứng minh gì cả , tôi lấy cắp của bố mẹ 1 cuốn sổ hộ khẩu của gia đình mình và đi theo D.
Viết đến đoạn này tôi lại nghĩ trách mình ngày xưa sao ngu vậy , quá ngu luôn .
2 Thằng chúng tôi được thằng em nó chở ra đường quốc lộ bắt xe đi sài gòn. Lúc ấy là nhá nhem tối rồi . 2 thằng ngồi co ro ở bên đường cho tới 8 giờ tối thì có xe 29 chỗ đi qua .
Vẫn nhớ như in trong đầu là khi ấy 80K / người . 2 thằng tổng vệ sinh là 160k . Ngồi ghế cuối . còn nhớ bài hát khi đi xe nghe được nổi như cồn thời ấy là bài ” Hãy xem như là giấc mơ – của chu bin ” . kakakaka.
Từ đăk nông đạp Ga tốc hành xuống sài gềnh rơi vào khoảng 6 tiếng . Lúc ấy xuống bến xe miền đông là 3 rưỡi sáng .
2 thằng lang thang xuống sài gòn lần đầu tiên oai như cóc chết . Thằng D trên tay đeo một cái nhẫn vàng giả bên trên có hình con cóc, tôi thì xách 1 quả ca- táp bên trong đéo có gì ngoài vài bộ quần áo rách của 2 thằng . Xuống bến xe ngồi uống cà phê, được mấy em xinh viên ngọt xớt lân la tiếp sức mùa thi . Trai mới lớn mà, nhìn thấy mái là b** da*** nhảy tung tăng .
kakaka . sài gòn thật xa hoa tráng lệ làm sao . Thích thật, lần đầu phiêu bạt giang hồ đây, đéo biết thế nào đây ( trong đầu tôi nghĩ vậy)
Loading ……. [ tôi sẽ để đây và viết thật chi tiết khi rảnh ]